Vietnam Wife

kinect

New Member
Am 37 this year, divorced and with a 7 year old son.

Thinking of getting a Vietnam bride.
Anybody have any good or bad experience to share?
Just wish to hear what Pros and Cons is there..

( No sarcastic, lewd or stupid comments Please... )
 


powder

Active Member
think much of it depends on the Purpose/Reason for your thoughts... to nurture kid, to have a companion, to complete the family... etc

if your son is with u, and u dun expect a working wife... then what sort of interaction and role do u expect your wife to play? a viet/thai one might not be able to help much with the academic aspect... perhaps a chinese/taiwanese one could help with the 2nd language? a local girl would be best but i guess u have your reasons so i'd assume locals is out.

thing is, it really depends on what u're looking for, and if Love is amongst your priority... communication is an issue but i believe that sometimes - the lack of languistic communication can be as much a blessing as it can be a curse.

one thing though, if u bring any foreigner to spore - u're unlikely to have them in the state that u initially know them in... becos given time, they would be s'porean-ised and the things that made u not wanna choose locals - will be something that they would possess in a couple of years... it is not as easy to regret, with a foreign bride... u have to be fair.

i dun have bride experience... but i know certain asian women pretty well. the picture painted of viet ladies to the genreal public... may not be very accurate. and without sounding overly stereotypical, they are not as naive to the world as u might think... Pls rem that everyone is connected via the internet these days... it is hard Not to be exposed to the world.

if u really wanna go foreign, i would think u need to travel to these places to search for your wife. beside vietnam, u might like to consider other countries. personally i like malaysian girls... culturally we're not that much different and language-wise pretty close... but i dun recall them having bride services.

nothing beats dating and knowing a girl... there's alot of asian foreigners working here... i would think our service industries like F&B as well as Sales - offer many such singles for u to chat-up and date. culturally they are adapted, language-wise definitely able to communcate...

unless u're ultra-busy, u're at a very date-able age... just need to chat girls up abit... and see what comes.
 

infojunkie

Active Member
there r gd ones and bad ones and it all depends on luck. ru ok putting ur fate in the hands of lady luck?
 

momoftwo

Member
May I suggest you hire a maid instead.

At least if her service is not acceptable you can still change a better one easily.
 

60secs

Member
Đôi dòng này tôi viết để chia sẻ cùng chị em sau khi đọc bài “Giãi bày của một nàng dâu Tây hãi hùng Tết Việt”.

Tôi cũng đã đọc hết tất cả bình luận của mọi người. Công nhận là bạn Jess đánh trúng tâm lý chị em. Ai ai cũng hùa vào đồng ý, kêu than khổ sở, lên án đàn ông Việt.

Cái chuyện đàn ông Việt gia trưởng, lấy đàn ông Việt khổ thì chị em ta đều biết từ lâu. Thế nhưng sao chị em vẫn cứ đâm vào ngõ cụt, chẳng ở vậy luôn đi cho đỡ khổ hay tìm trai Tây mà cưới, lại cứ lấy giai Việt? Thế rồi đời này qua đời khác, phụ nữ Việt bận tối mắt tối mũi, trăm công ngàn việc đổ lên đầu, cay đắng than thân trách phận.

Chẳng phải chị em không đủ sức để lấy Tây. Bây giờ ai cũng học cao biết rộng. Tiếng Anh nói ầm ầm, ra xã hội phụ nữ giỏi hơn cả đàn ông. Ấy thế mà chị em vẫn cam chịu về với trai Việt rồi kêu khổ sở.

Tôi biết không ít chị em đã thoát ly được đến trời Tây đi học, đi làm, thế mà rồi cuối cùng vẫn về lấy giai Việt. Mà họ còn rất cam tâm tình nguyện mới buồn cười chứ! Tại sao thế nhỉ? Ghét ơi là ghét mà vẫn yêu, vẫn cưới sao?

Phải chăng là do đàn ông Việt dẻo mỏ nên phụ nữ Việt dễ bị dụ dỗ?

Nói chẳng đâu xa, tôi cũng là 1 người bị “dụ” đây. Lúc tán, lúc yêu thì được coi như nữ hoàng, hứa hẹn thề thốt “Anh mãi yêu em, anh mãi chiều em”. Rồi thì “Anh sẽ đỡ đần, việc gì anh cũng làm cho em hết”, “Em yên tâm, bố mẹ em, anh coi như bố mẹ anh”.

Nhưng cưới nhau về thì lão quay ngoắt thái độ. Chiều chuộng đâu chẳng thấy, yêu đâu chẳng thấy, chỉ thấy suốt ngày quắc mắt lườm vợ, quát vợ. Lão lại còn lười biếng quá độ nữa. Vợ lao động quần quật suốt ngày thì chẳng sao. Chồng làm được 1 tí thì tự tung hô như thánh sống. Còn chuyện nhà chồng - nhà vợ thì khỏi phải nói. Chị em chúng ta bao giờ chẳng phải chịu thiệt.

Nghĩ lại, những điều anh xã nhà tôi hứa với tôi, 10 điều thì mới chỉ làm được 5. Nhiều lúc tôi tức tối thấy mình ngày xưa ngu thế, bị lừa ngọt xớt.

Đấy, lại nói đến trình độ lẻo mép, tán gái thì đàn ông Việt phải gọi là nhất quả đất, số 1 thế giới ấy mọi người nhỉ?

Nhưng nói đi cũng phải nói lại. Thật ra, suy tính cẩn thận, chỉ có gái Việt mới phục vụ được trai Việt, mà cũng chỉ trai Việt mới hợp với gái Việt. Đuôi chuột chẳng ngoáy được lọ mỡ, mà lọ mì chính nhỏ cũng chẳng dám xài đuôi voi.

Người Việt dùng hàng Việt mới chuẩn. Nói là Tây thoáng, Tây văn minh nhưng sống được kiểu Tây cũng khó lắm chứ chẳng đùa. Tây nó yêu là 1 chuyện, sống với nhau là chuyện khác.

Ví dụ, trai Tây làm được bao nhiêu tiền thì không đưa cho vợ mà để riêng trong thẻ. Còn lâu mới có chuyện vợ được phép the thé đòi tiền, kiểm soát chi tiêu của chồng đâu như vợ Việt đâu. Bởi vì vợ chồng Tây sòng phẳng lắm. Dù là vợ chồng, họ cũng "share" đều. Các chị phụ nữ Việt mà có chồng như thế chẳng tức điên lên ấy.

Đi đâu làm gì chồng Tây cũng chẳng nói cho vợ biết vì họ phải tôn trọng sự tự do của nhau. Phụ nữ Tây quen với điều ấy rồi. Nhưng phụ nữ Việt thì ai chẳng có gen Hoạn Thư. Chồng đi đâu mà không biết rõ ràng nơi đến đi thì bụng ấm ức, khó chịu, nghi ngờ loạn xạ lên.

Chị em hay ca ngợi Tây lãng mạn, cuộc sống tràn ngập tình yêu, toàn là màu hồng. Nhưng thật ra, phụ nữ Việt khá là thực tế và thực dụng. Nói ra hơi xấu hổ, nhưng phải công nhận, chị em chúng ta có thói quen đo tình yêu bằng vật chất.

Trai Tây ngọt ngào, hay buông lời có cánh thật đấy nhưng phụ nữ Việt phần lớn lại không "hảo ngọt" nhiều lắm. Chồng Tây tặng hoa hồng, hát hò tặng vợ, nhưng phụ nữ Việt không thích hoa hồng, chỉ thích hoa đồng tiền thôi.

Tây thích tổ chức party tại gia, kiểu bất ngờ. Nhưng chị em mình lại không ưa kiểu đó, vì phụ nữ Việt ghét nhất kiểu bày vẽ rồi lại phải è cổ ra dọn dẹp.

Trai Tây thích kiểu tinh thần, ta lại thích kiểu vật chất. Trai Tây bỏ một đống tiền ra tiệc tùng, thì trai Việt thà tặng nhau cái gì dùng được, giữ lâu được. Chẳng hạn như túi, đồng hồ, trang sức,…Thậm chí tặng luôn phong bì, để vợ thích mua gì thì mua.

Chính thế mà gái Việt cứ yêu trai Việt, vì gái Việt thích kiểu tình yêu để trong lòng, yêu không nói ra miệng, yêu thực tế, chứ chẳng ưa tình yêu hoa hòe hoa sói. Trách chồng không lãng mạn thật đấy, nhưng đảm bảo 1 ngày chồng bỗng dưng bày vẽ, chị em chẳng những không cảm động mà còn mắng cho 1 trận vỡ đầu.

Phụ nữ Việt hay đàn ông Việt chung quy lại đều sống trong nền văn hóa Việt. Họ rất trọng tình cảm gia đình. Người Tây sống độc lập, có khi bố mẹ đẻ họ còn chẳng để ý nói chi đến bố mẹ vợ. Mà phụ nữ Việt thì đòi hỏi cao, chồng phải quan tâm đến nhà vợ, không thì giận dỗi, tức tối, vợ chồng lại lục đục.

Lấy trai Tây cũng căng thẳng nhiều chuyện lắm chứ chẳng đùa. Vợ chồng cãi nhau, trai Tây điên lên là ly dị, không có vợ này họ lấy vợ khác, chứ chẳng có ý thức giữ gìn gia đình như người Việt mình đâu. Mà người Việt ta lại kị nhất gia đình tan vỡ. Phải cùng quẫn lắm mới bỏ nhau, chứ không vẫn vì cái nghĩa mà sống đến trọn đời.

Chẳng biết các chị em khác có như tôi không. Tôi á, tôi nói xấu chồng tôi thì được, nhưng người khác nói xấu chồng tôi thì không, bụng cứ tức tức thế nào ấy. Đọc bài của bạn Jess, chuẩn thì có thấy chuẩn nhưng vẫn không vui. Bạn ấy chê Tết Việt, chê đàn ông Việt, chê người Việt ác quá!

Thật ra chồng Việt nhiều tính xấu thật, nhưng cũng có nhiều nét đáng yêu. Phụ nữ Việt đảm đang, giàu đức hi sinh thật, nhưng cũng nhiều tính xấu khó chiều. Mà cái khó chiều của phụ nữ Việt vô tình lại hợp với cái đáng yêu của giai Việt. Cái tính gia trưởng của giai Việt lại hợp với sự hi sinh của gái Việt.

Thế nên theo quan điểm của tôi, "Ta về ta tắm ao ta" vẫn là chuẩn nhất.
 

Top